CHƯƠNG1.1
“Đem những
bao này bỏ ra phía sau, thì cậu có thể về nhà nghỉ ngơi”.
“tốt, lão bản,
cảm ơn anh”.
Nam hài đáp
lời có một đôi mắt tròn to, khuôn mặt vẫn còn mang nét trẻ con, cùng với khuôn
mặt tròn đỏ bừng. Vừa mới khai giảng, các bạn học cùng lớp cười cậu quê mùa, vừa
thấy cậu là biết cậu không phải là người Tokyo, nhất định là đến từ một nơi
nông thôn nào đó ở Nhật Bản.